Sự tích Cô Bé Minh Lương
Sự tích về Cô Bé Minh Lương kể rằng: Vào thời nhà Trần (thế kỷ XV),ở tổng Minh Lương, thuộc xã Lang Quán, huyện Yên Sơn, tỉnh Tuyên Quang ngày nay có hai vợ chồng, ông chồng là người Dao, bà vợ là người Mường tuổi đã cao mà chưa có con.
Ngày ngày ông bà ra ngòi Lịch xúc tôm tép sống lần hồi. Một hôm, ông ở nhà, bà đi xúc tép như mọi ngày, nhưng xúc mãi không được con gì mà chỉ được hai quả trứng lạ. Bực mình, bà xuống hạ nguồn rồi lên tận thượng nguồn ngòi Lịch xúc vẫn chỉ được hai quả trứng ấy. Bà đành mang về thả vào chum nước dưới cầu thang. Ít lâu sau, bà mang thai và sinh ra một cô bé bụ bẫm.
Cùng lúc đó, hai quả trứng thả trong chum nước dưới cầu thang nở ra hai con rắn. Hai con rắn và cô bé Minh Lương cùng lớn lên, quấn quýt làm bạn với nhau.
Một buổi chiều, ông bà đi làm về và nhìn thấy hai con rắn quấn chết cô bé. Sẵn con dao rựa đeo bên người, ông tức giận rút dao vừa chém, vừa nói “Mày hại tao à”. Hai con rắn sợ quá chạy trốn, nhưng một con chậm hơn đã bị chém đứt đuôi. Ông đuổi hai con rắn và nói: “Cụt đi hang Mang, Khoang đi hang Đồng”. Ông bà xót thương cô bé, không nỡ chôn, nên đặt cô nằm ở trên sàn. Đến sáng đã thấy mối đùn lên đắp mộ cho cô bé.
Dân làng thấy vậy đều cho là cô đã linh hoá nên lập miếu thờ. Thời kỳ giặc Cờ đen, cô bé Minh Lương đã hiển linh giúp quan quân triều đình thoát khỏi rừng rậm, sau đó dũng mãnh dẹp sạch giặc Cờ đen. Sau đó Cô còn hiển linh bốc thuốc, giúp dân chữa bệnh thoát cơn hiểm nghèo.
Đền thờ Cô Bé Minh Lương
Cô Bé Minh Lương được thờ chính ở ngôi đền Minh Lương thuộc địa phận xã Lăng Quán, Yên Sơn, Tuyên Quang. Người dân về tới đất Tuyên Quang thường ghé đền cô bé Minh Lương để thắp nhang và cầu lộc tài bình an. Ngôi đền tọa lạc trên một quả đồi, ba phía được bao bọc bởi 2 dòng suối có tên gọi là ngòi Lịch và ngòi Cơi. Hai dòng suối trong, mát này giao nhau trước cửa đền, chảy qua cầu Cơi ở km10 rồi hòa vào sông Lô.
Trong đền Minh Lương có các ban thờ Cô Bé, thờ Phật, thờ Đức Thánh Trần. Sân đền gồm hệ thống Lầu Cô, Lầu Cậu, Quan Sơn Thần, chân nhang bản mệnh, Mẫu Cửu Trùng Thiên; cạnh đền có hai gian nhà sắm lễ. Xung quanh đền được bao bọc bởi rất nhiều cây xanh.
Khánh tiệc Cô Bé Minh Lương
Ngày tiệc Cô Bé Minh Lương diễn ra vào ngày 24/6 âm lịch hằng năm tại Đền Cô Bé Minh Lương (Lang Quán, Yên Sơn, Tuyên Quang).
Bản văn Cô Bé Minh Lương
Minh nhật nguyệt soi đường chính đạo
Lương càn khôn xét kẻ ngay gian
Nhớ xưa Lăng Quán - Tuyên Quang
Minh Lương lại có Cô Ngàn Tiên Y
Diệu thánh dược thần kì đẩu số
Đóa phù dung vừa độ tốt tươi
Nên trang sắc nước hương trời
Đã trong hiếu kính, lại ngoài cần chuyên
Đôi thung huyên ngày thường nâng giấc
Ví so bằng vàng ngọc nết na
Tảo tần nội trợ tề gia
Lên non hái thuốc về nhà luyện đan
Bầu thánh dược tiên hoàn cứu thế
Đất Tuyên Quang già trẻ đội ơn
Công Người như núi như non
Trọn đời giữ tấm lòng son vì đời
Ai hay nhẽ sao dời vật đổi
Lánh bụi hồng về cõi hư không
Đồi cao còn dấu tiên dung
Nhân dân kỷ niệm nhớ công lập đền
Tiên Cô Bé trấn miền Bắc Địa
Xã Minh Lương hòa khí xuân phong
Núi Dùm điệp điệp trùng trùng
Suối trong uốn khúc đồi thông rườm rà
Đêm thanh vắng hiện ra bẻ lái
Mảng nứa xanh vượt suối tay chèo
Sông Lô nước chảy lưng đèo
Mảng Cô xuôi ngược sớm chiều lênh đênh
Kim quy tướng hiện hình chầu phục
Cá bạc vàng suối ngọc long lanh
Minh Lương cảnh trí hữu tình
Tiên Cô bẻ lái lênh đênh trước đền
Mảng chở khách hữu duyên hữu phúc
Mảng chở người trong lúc gian nan
Mảng Cô chở thuốc trên ngàn
Mảng Cô cứu kẻ cơ hàn tai ương
Mảng chở khách lên đường chính đạo
Mảng chở người cảm mạo phong sương
Rau măng, cháo bẹ, cơm lam
Độ người phá núi, khai mương, bắc cầu
Vai nặng trĩu gánh bầu tiên dược
Túi Hoa Đà, Biển Thước linh đan
Thảnh thơi gió núi mây ngàn
Minh Lương chính trực, cương thường, hiếu trung
Giận những kẻ thoát vòng bội nghĩa
Giận những loài tà quỷ yêu ma
Thương người hiếu kính mẹ cha
Thương người vì nước, vì nhà, vì dân
Niềm son sắt kiệm cần liêm chính
Điểm tô cho nước Việt dài lâu
Lời Cô ghi nhớ làm đầu
Nhớ lời mà sửa cho nhau tốt lành
Tiên Cô Bé anh linh giáng thế
Nhớ lời Cô đuốc tuệ sáng soi
Dù cho vận đổi sao dời
Lời Cô vẫn tỏ muôn đời chẳng phai
Gương Cô để cho đời soi mãi
Chữ “Minh Lương” chói lọi trời đông
Cô về trắc giáng đền trung
Khuông trì đệ tử tăng long thọ trường.