Nước Mắt Sắc Phù Dung
Bắc Hiệp Văn Long
Nước mắt, sắc phù dung
Đem bao sầu, gieo nhớ
Ngày ba mùa, như múa
Rực rỡ, tàn, phôi phai
Phù dung của ngày xưa
Tiên nữ xin ơn huệ
Phiêu hồng Trần thi vị
Duyên thật lòng, kết thân
Hiện lên chút mong manh
Xiêm y lớp rực thắm
Nhân hồng, môi tình đắm
Phận kiếp vào nổi trôi
Lá thân xanh đón nắng
Xoè đơm cánh trắng hàn
Nhật nguyệt xoay thời khắc
Hồng, tím, nụ, rụng bông
Qua bóng tối đêm sương
Mùi thơm như nhẹ lẫy
Nước đẫm mang khe lá
Như thổn thức phù dung
Nước mắt, sắc phù dung
Nghìn năm tan thân sắc
Mang nặng tình trong kiếp
Mênh mang tình thế gian
Sao cho kiếp gian nan
U tình đưa sầu nhớ
Bồng bềnh bay nắng gió
Duyên mỏng, phận phù dung
Phù dung có biết không?
Chọn núi cao, suối sánh
Thanh, sang mà hứng ánh
Nắng đổ chiều se bông
Ai đưa hình bóng dung
Phù hoa về đô hội
Vụt sáng thơm, thay sắc
Long lanh lòng treo trăng
Mong người biết phù dung
Đưa em về lối cũ
Đón chao, nâng tiên nữ
Đừng nước mắt, phận trôi
Xin nước mắt dừng thôi
Để sắc xinh khoe thắm
Dù bao nhiêu con nắng
Vẫn luyến tình phù dung.
Lương Sơn, Hoà Bình,
Nguyễn Văn Long - Trung tâm truyền thông
Trường Đại học Kinh doanh và Công nghệ Hà Nội.