MÁ HỒNG SÚNG HOA
* Bắc Hiệp Văn Long
Súng hoa đỏ rực một bến sông
Ngóng lên, ngó xuống, má em hồng
Chum tròn mướt nắng, chờ mưa chõng
Thuyền đậu, lệ e, muốn rất mong
Sóng sánh nước trôi lạnh đêm đông
Hoa muốn thăng cao dựa nước dòng
Đậu xoè, chớm nắng, bung ngọt trắng
Ai nào, thuyền bến vẫy người xong
Gió đông cắt mặt, sánh nước trong
Cá lặn đáy sâu rúc ấm lòng
Tóc thề buông áo, hồn ngây ngất
Có về nấu lửa, sửa ấm không ?
Em về gió sớm buổi chiều hôm
Suối sông xanh thẫm, nhớ rừng nằm
Màu hoa gợi nhớ về xưa cũ
Con thuyền độc đạo, ngập hoa đăng
Màu hoa yêu lặng, dấu nước mong
Vũ khúc uốn như điệu nhạc lòng
Nước bay, hoa nở, bung đôi cánh
Vút ngời rạng rỡ, sáng long lanh
Em đến em đi lạc giữa dòng
Thuyền trôi theo gió buổi đầu đông
Bờ hoa đỏ thắm, len khe suối
Mái chèo nhẹ lướt, hỏi ai mong?
Một bến thuyền hoa súng đỏ bông
Ngủ say tiếng sóng, đẩy vỗ lòng
Đỏ thời yêu dấu, hoa khoe nắng
Ướt tròn đôi lệ, mộng súng bông.
Nguyễn Văn Long - Trung tâm truyền thông
Trường Đại học Kinh doanh và Công nghệ Hà Nội
Minh họa: Trần Thuý Hà (HUBT)