VỀ LẠI CHỐN XƯA
Nguyễn Văn Long *
Thoáng về chốn, sông dựa núi xưa
Con đường vắng, rừng cây lá tựa
Cuốn thư đưa, bút nghiên công lựa
Vần cho đời, khơi mạch thoi đưa
Nơi cây tùng, đổ bóng dẫn mưa
Lối mòn đất, chân bay lướt nhẹ
Hơi gió quen, suối reo hoa bẹ
Am thảo đường, tiên hạc diệu lưu
Bàn cờ đây, rêu dốc mây lên
Thung lũng vắng, bướm ong, chim phượng
Động khí thanh, bao năm trải tụ
Trụ muôn đời, ngát dải non sông
Chợt về đây, tỉnh mộng giấc đêm
Toát miền da, miên man cảm lạ
Đất rung chân, hôn thầm đá cỏ
Đã có ngày, xếp chữ, pháp thư
Rừng già vẫn, dây vọng tâm canh
Khuya thanh ấy, âm thơ thả nguyệt
Bóng dáng ai, giáng cơ bàn chuyện
Thiên địa huyền, chớp mắt hoàn quanh
Núi trường tồn, sông hát rừng xanh
Vẫn là đó, trấn uy ấn lực
Bút mực thiêng, kiếm tiên thần trận
Danh thơm còn, ngọc địa ngút thăng
Thoáng một đời, rồi chảy qua nhanh
Xoay một nấc, đi về nguồn cuội
Tấm thân nào, áo buông đất gọi
Nhà là Trời, ý Đạo, địa thư
Thoáng một đời, lại về chốn xưa …
* Trung tâm truyền thông, trường Đại học Kinh doanh và Công nghệ Hà Nội.
* Côn Sơn - Kiếp Bạc, ngày 18/09/2022